Mười năm cắp sách theo thầy
Năm thứ mười một vác cày theo trâu
Mình về em chẳng cho về
Em nắm vạt áo em đề câu thơ
Câu thơ ba chữ đành rành
Chữ trung, chữ hiếu, chữ tình là ba
Chữ trung thì để phần cha
Chữ hiếu phần mẹ, đôi ta chữ tình
Ở đâu cũng có anh hùng
Ở đâu cũng có thằng khùng thằng điên
Rớt tú tài anh đi trung sĩ
Em ở nhà lấy Mỹ muôi con
Bao giờ xong chuyện nước non
Anh về anh có mỹ con anh bồng
Thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly
Vai mang túi xácvh kè kè
Thuốc đắng giã tật thuốc độc giết chồng
Trai tơ lấy gái góa chồng
Như mua nồi đồng đem nấu cám heo
Trâu kia kén cỏ bờ ao
Anh kia không vợ đời nào có con
Người ta con trước, con sau
Thân anh không vợ như cau không buồng
Cau không buồng như tuồng cau đực
Trai không vợ cực lắm anh ơi
Người ta đi đón, về đôi
Thân anh đi lẻ, về loi một mình
Vạn sự khởi đầu nan
gian nan bắt đầu nản
Vắng sao hôm có sao mai
Vắng chàng thiếp vừa có trai trong nhà
Việc người thì sáng, chuyện mình thì quáng
Vô chùa lạy Phật cầu chồng
Ông Phật ổng nói “đờn ông hết rồi “
Xin em đừng giận đừng hờn
Anh lỡ đạp cứt, chặt chơn sao đành?
Chồng chung hai vợ, một mùng
Day qua con vợ nọ, chọc khùng con vợ kia
Bắc thang lên hỏi ông trời
Chừng nào con gái mở lời cua tui
Ông liền mở miệng cười ruồi
Ta đây đẹp vậy chưa người nào cua!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con thèm thịt gooooo ăn rùi thì sao?
Ông trời 2 má đỏ hồng
Nhậu mà không rủ, tội chồng gắp 3
Bắc thang lên hỏi ông trời
Đi chơi với "ghệ" có cần mô-bai?
Ông trời bứt tóc, gãi tai
Mày mà không có nó bye mày liền
Bắc thang lên hỏi ông trời,
Con muốn cua gái ông trời chỉ con
Ông liền quay mặt lại gào
Tao còn đang học làm sao chỉ mày
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba dĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
Khi viếng thăm em hiểu nỗi lòng
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Dại gì mà nghĩ thế là xong
E-mail cứ viết, phone cứ gọi
Cũng có ngày em li dị chồng
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Anh về cưới vợ kiếm thằng con
Mai này khi con trai anh lớn
Xúi lấy con em, rửa hận lòng
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Anh về tắm gội với xà bông
Tình thù ngày cũ bây đi mất
Ðể kẻ sang sông khỏi chạnh lòng
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Anh mừng biết mấy em biết không
Bao năm quen biết, bao năm mệt
Tính ra cũng khổ mấy năm ròng
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Không buồn, không trách chỉ ước mong
Ðãi được chồng em nhậu một bữa
Ðể cám ơn chàng lãnh dùm gông
Nếu biết rằng em vừa lấy chồng
Ðường xa, Vegas anh cứ dzông
Visa,Master card vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về sẽ luyện lại võ công
Anh sẽ luyện cú liên trả cước
Ðể đá chồng em đêm động phòng.
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Ruột gan phèo phổi lôi ra hết
Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tát cạn lấy dòng sông
Ðể cho đò cưới không qua được
Ðừng có mà mong được động phòng.
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
Thụt về bên ấy 500 qu ả
Em ở quê chồng có ớn không ?
Nếu biết rằng em vừa có chồng
Mèn ơi em chê tui nhà nông
Ruộng vườn nổi nóng tui đốt hết
Không gạo cho em đói rét lòng.
Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Em ðừng týởng hết, thế là xong!
Anh về mua lại K 59
Mai ðón xe hoa tặng kẹo ðồng!
"Bánh mì phải có patê
Làm trai phải có máu dê trong người!!!"
"Làm trai cho đáng nên trai
Lang beng cũng trải giang mai cũng từng!!!"
"Gió mùa thu anh ru em ngủ
Em ngủ rui`......anh cạy tủ anh đi!!!!"
"Hôm qua em ở đâu??
Sao để anh chờ lâu
Đúng là ....đồ con trâu!!"
Nhận được thư em lúc nhá nhem
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ
'Anh ơi ngày mai nó lấy em'"
"Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng đi học 9 thằng chơi
3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cùng gật gù"
"Bước chân dô quán đèn mờ
Ngồi gần con gái không sờ là kém!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ..... kém sao không sờ!!
"Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ để quên 5000
Anh quay trở lại vội vàng
Em còn ngồi đó, 5000 ...mất tiêu"
Vẽ hình em lên cát
Anh hôn em 1 phát
Ôi tình yêu chua chát
Toàn là đất và cát"
"Iu em mấy núi cũng trèo
Đến khi em chửa mấy đèo anh cũng dông!!!
*Trên trời có đám mây xanh,
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng.
Nếu mà anh lấy phải nàng,
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.
*Việc học ngày nay vừa khác rồi
10 thèng đi học 7 thèng kém
2 thằng còn lại vô lớp ngũ
Còn lại thèng kia chả biết gì
Chán dời cắt tóc đi tu
Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại ... đi tù sướng hơn
trong tù làm chủ giang sơn
một cănphòng chốngđá với dăm ba thằng
thằng nào cũng có khiếu năng
thằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơ
CÓ thằng lại đứng ngẩn ngơ
Vì sao ta lại trở vô nhà tù??
*Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ!
Tổ cha mày con khổ mãi nghe con
*Sức khoẻ là vô giá.
Hột xoàn mới có giá.
Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
đêm qua anh ngủ trên giường,
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.
1 canh 2 canh lại 3 canh
Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành
Canh 4 canh 5 vừa chợp mắt
Bà xã vừa gọi : dậy đi anh"
Vũ trường là chốn ăn chơi,
Chí hoà là chỗ nghỉ ngơi giang hồ.
Trăm năm kìu vẫn là kìu
Mu ốn đ ậu t ốt nghi ệp ph ải li ều copy
Cam sành lột vỏ còn chua,
Thấy em còn nhỏ anh cua để dành
Bắt đầu ngủ giữa tiết 3
Đến khi tỉnh giấc vừa là tiết 5
Học hành như cá kho tiêu
Kho nhiều thì mặn học nhiều thì kém!
cái giường mà biết nói năng
thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn
con mèo mà trèo cây cau
hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà
chú chuột đi chợ đằng xa
em là cô chuột ,vào nhà đi anh
cứ chơi cho hết đời trai trẻ
rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô
nhà trường là nhà tù
sách vở là kẻ thù
thầy cô như sát thủ
thời gian như cao su!
bạn bè như tôm sú
dây tơ hồng ...quấn wanh chuồng lợn
Tình chúng mình có tợn wá không anh??
*mình vì tất cả người.. tất cả người coi mình như tất cả
Ăn tranh thủ
ngủ khẩn trương
học bình thường
chơi là chính
*Ai mua tui bán cây...si,
si tui tốt tương tự cành chi chít cành,
Hễ si mà gặp Đất lành
Là si phát triển trở thành ..siđa
*Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng ăn nhổ toẹt lầu bầu chê kém!
*ai vô xứ Nghệ thì dô
còn tui tui cứ thủ đô tui diaz`
*quân tử đắn đo là quân tử dại
quân tử ..làm đại là quân tử khôn
*thu đi để lại lá vàng
anh đi để lại cho nàng đứa con
*anh yêu em từ chân tới cổ
còn cái đầu anh bổ làm đôi
đem vê anh bỏ vô nồi
anh nấu,anh nướng,anh xào,anh xơi!
*đi thi để biếtphòng chốngthi
vô thi để biết để thi thui mà
*khi xưa vác bút theo thầy
bi giờ em lại vác cày theo trâu
*Ngày xưa giám thị cũng đi thi
cũng cóp cũng way chẳng kém chi
Mà nay giám thị lại trông chặt
chẳng để em xem 1 tí gì
Không răng ðố mày nhai ðược
Hôm qua uống nước, tâm tình.
Ðể quên ðiện thoại chụp hình, quay phim
Em cầm mà em lặng im
Ðể anh phải chạy ði tìm bở hõi....
Mở mail dzom` ðọc giật mình
"Gởi anh yêu dấu 1 nghìn nụ hôn"
Tui già ... gần ðến lúc chôn
Hôn nhìu ... ngợp chết ... chắc hồn bay xa
Reply ngành ngọn cho ra
Thì ra cô ðó ... mail qua ... lộn chuồng
Ngồi cười thấy chẳng còn buồn
Lâu lâu hun kiểu lộn chuồng .... cũng dzui
Có chồng mà bỏ theo trai.
Chết xuống âm phủ ðược hai cây vàng.
Người mua hay nhận hàng free
Anh dây cưới vợ, được free nhóc tì....
ăn xong là phải về liền.
Ở lại thêm phiền các chú các anh...
Có công mài sắt, có ngày..bong gân
+Cá không ăn muối cá khôn
Con cãi cha mẹ, khôn hồn ði luôn ( ðừng về nhà )
Trên ðồng cạn dưới ðồng sâu
Chồng cày dzợ cấy , con trâu ðứng dzòm
Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày mình trâu.
Cấy cày bổn phận con trâu,
Ta ðang bận.. nhậu, còn xa mới cày.
Có trước nuôi gooooo , nuôi mèo
Anh nuôi.....em vợ dù cùng kiệt cũng cam
Trời mưa bong bóng fập fòng
Mẹ ði lấy chồng....con ở dzí boyfriend
+Ðường về ðêm tối canh thâu
Nhìn anh tui tưởng con trâu ðang cười
Ai ðưa con sáo sang sông ??
Ðem lên thành phố ...nướng trui phát thèm
Yêu em không phải vì trước
Mà tại vì tại cái cơn ghiền xì ke
Công cha như núi Thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Ai mà chửi mẹ mắng cha
Tranh giành chiếm đoạt của nhà là quan
Kính vợ là ðắc thọ !!!!
Nể vợ là sống lâu !!!!
Ðể vợ lên ðầu là trường sinh bất lão!!!
Em nai vàng ngõ ngác. Quần chết bác thợ săn"
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ.
Vô duyên lệch sóng đá vỡ mồm.
***
Anh yêu em không hề gian dối.
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em
***
Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con gooooo.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
***
Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.
***
Đố ai định nghĩa được từ hôn.
Có khó gì đâu, dạ bồn chồn.
Hai người một góc, đêm tối tối.
Tựa má, kề môi thế là hôn….
Đố ai định nghĩa đưọc nụ hôn.
Có khó gì đâu một tâm hồn.
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại.
Môi kề mắt nhắm thế là hôn.
***
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm chuyện tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tui đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!
Yêu anh mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội thấy anh nghèo..lại thôiYêm em mấy núi cũng trèo
Khi em mang bụng mấy đèo anh cũng dông!!!
***
Xa quê con nhớ mẹ hiền
Con về gặp mẹ….lấy tiền xong con lại xa quê
***
Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng chan vợ ngó, lắc đầu hổng ăn.
(version 2)
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp lắc đầu chê tanh
***
Ta về ta tắm ao ta
Sảy chân chết đuối có người nhà vớt lên
(version 2)
Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục vẫn là cái ao
***
Bình tĩnh tự tin bất cay cú
Âm thầm chịu đựng trả thù sau.
***
Má ơi đừng gả con xa
Gả con qua Úc,Canada được rồI
Má ơi đừng gã con xa
Chim kêu vươn hú biết nhà má đâu
Má ơi đừng gã con gần
Con qua mượn gạo nhiều lần má la
***
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh
***
Vẽ hình em lên cát
Rồi hôn em môt phát
Ôi cuôc đời chua chát
Toàn là đất với cát
***
Cười người chớ dại cười lâu
Cười hết hôm trước hôm sau lấy gì cười
***
Thấy người sang bắt quàng làm họ
Thấy người khó bỏ mặc đi luôn
***
Không tham lam bất phải quan huyện
Không nhìu chiện bất phải….Ziệt Nam
***
Lên chùa thấy bụt muốn tu,
Về nhà ngó vợ, muốn xù em ngay
***
Trên cùng cạn dưới cùng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu…..đi dzìa (về)
***
Không có cuộc tình nào khó
Chỉ sợ mình bất liều
Đạp xe và quốc bộ
Quyết chí ắt được yêu
***
Đêm nằm ở dưới bóng trăng
Thương cha nhớ mẹ bất bằng nhớ em
***
Ước gì em hoá thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu lấy đùi
***
Hồng nào hồng chẳng có gai
Gái nào gái chẳng yêu 2,3 thằng
Hoa hồng thì phải có gai
Con gái thì phải phá thai đôi lần
***
Trên trời có đám mây xanh,
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng.
Nếu mà anh lấy phải nàng,
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.
***
Cá bất ăn muối cá ươn
Không có xe đẹp thôi đừng yêu em
***
Ước gì môi em là đít bút
Anh ngồi học bài cắn đít bút hun em
***
Người đi một nửa hồn tui mất!!
Một nửa hồn kia ...... đứng chửi thề
Người đi một nửa hồn tui mất!!
Một nửa hồn kia ...... sửa lại xài
***
Bánh mì phải có patê
Làm trai phải có máu dê trong người!!!
***
Làm trai cho đáng nên trai
Lang beng cũng trải giang mai cũng từng!!!
***
Gió mùa thu anh ru em ngủ
Em ngủ rồi......anh cạy tủ anh đi!!!!
***
Chọn xoài đừng để xoài chua
Chọn bạn đừng để bạn cua bồ mình
***
Những đêm dài ngồi chơi vi tính
Bỗng bàng hoàng khi nhìn thấy roi mây
***
Thân heo vừa béo lại vừa ù
Bảy nổi ba chìm với nước lu
Chết đuối quẫy chân bất ai cứu
Đứa nào mà cứu, đứa ấy kém
***
Ngồi học hồn để lên mây
Ông tiên ổng hỏi: "Lên đây làm gì?"
Thưa rằng lên hỏi đề thi
Ông tiên ổng chửi : "Về đi, con mẹ mày...!!"
***
Hôm nay nhân dzợ đi xa
Còn cô em dzợ, dzê ra khỏi chuồng !
***
Trước mắt em anh là thằng hai lúa
Sau lưng em anh là chúa giang hồ
***
Nhớ quá khứ buồn rơi nước mắt
Nhìn tương lai lạnh toát mồ hôi
***
Nhận được thư em lúc nhá nhem
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ
"Anh ơi ngày mai nó lấy em"
***
Nắng mưa là chuyện do trời
Cúp cua là chuyện ở đơì học sinh
Cúp cua đừng cúp một mình
Rủ thêm vài đứa tâm tình cho vui
***
Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ để quên 5000
Anh quay trở lại vội vàng
Em còn ngồi đó, 5000 ...mất tiêu
***
(Suy ngẫm)
Chị tui lớn tuổi hơn tui .
Mẹ tui lớn tuổi hơn tui rất nhiều .
Ô Kiaaàa có một cánh diều .
Diều mà có gió thì diều sẽ bay
***
Đời là... cái đinh
Tình là... cái que
Bố vợ là... con gà què
Ngo nghoe anh đập chết
***
Đường Sài Gòn vừa dài vừa hẹp
Gái Sài Gòn vừa đẹp vừa dê
***
Ai không xứ Huế thì vô
Còn tao.. tao cứ thủ đô tao dzìa!
***
Chiều chiều ra đứng ngỏ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Chờ hoài chờ mãi chẳng thấy mẹ yêu
Sao giờ chưa thấy mẹ yêu gửi tiền.
Chiều chiều lại đứng ngỏ sau,
Mẹ yêu mẹ hỡi mau mau gửi tiền.
bài 1
Yêu em từ thủa còn thơ
Đến khi em lớn anh lờ em luôn
Buồn buồn uống diệu giải buồn
Dăm ba chai diêu oánh luôn chủ hàng
Đêm qua anh đến nhà nàng
Thấy nàng đi vắng em nàng anh cưa
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Dơ chân dẫm tiếp đáng đời hoa chưa
Trăm năm kiều vẫn là kiều
Con trai dại gái là điều tất nhiên
Bài 2
Một buổi chiều gió mát
Vẽ hình em trên cát
Thì bị ăn một tát
Của một con bồ khác
Nãy giờ đang quan sát
Anh còn đang ngơ ngác
Liền ăn thêm một tát
Ôi tình yêu trên cát !!!
Thật là chua và chát
Bài 3
Ai mua tui bán cây...si,
si tui tốt giông cành chi chít cành,
Hễ si mà gặp Đất lành
Là si phát triển trở thành ..siđa
Bài 4
Anh như con muỗi Nô-fen
Em là cô gái ngủ ko mắc màn
Xa mấy anh cũng mò sang
Đốt em 1 phát rồi bay đi liền
Em về em ốm triền miên
Được hơn 9 tháng tự nhiên lại lành
Sinh ra thằng bé giống anh
Lớn lên nó lại lang thang khắp làng
Sinh ra con bé giống em
Lớn lên nó lại ngủ ko mắc màn .....!!!
Bài 5
*"Bước chân dô qua’n đèn mờ
Ngồi gần con gái không sờ là kém!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ..... kém sao không sờ!!
Bài 6
Tâm tư tàn tạ tình tan tác.
Man mác mênh mông mãi mộng mơ.
Đớn đau đẩy đưa đời đơn độc.
Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương.
Vội vàng vô vọng vì vương vấn.
Lả̉ lơi lành lạnh lòng lẻ loi.
Canh cánh cồn cào càng côi cút.
Mệt mỏi mong manh mãi một mình…
Dang diếu dằng dai dáng dậc dờ,
Vấn vương vô vị việc vu vơ,
Tưởng tin tươm tấc, tình tươi tốt
Mong mỏi mặn mà, má mẩn mơ
Đắm đuối đầu đường, đi đớ đẩn,
Ngập ngừng ngang ngữa, ngó kém ngơ
Lâm ly lưu luyến lòng lai láng
Thấp thỏm thương thầm thả thẩn thơ
Bài 7
Thà một phút quay bài rồi bị bắt
Còn hơn sống mãi kiếp lưu ban
***
chú cuội ngồi gốc cây đa
nửa đêm thanh vắng sờ đùi Hằng Nga
Hằng Nga chẳng nói chẳng la
chú Cuội được thể sờ ba bồn lần
***
Gái ngoan chơi ở nhà trẻ
Gái khỏe chơi ở lầu xanh!
***
Nắng Vũng Tàu đốt cháy đời trai trẻ
Trai Phú Mỹ không ghẻ thì hắc lào
Không hắc lào không được vào đại học
Không bị ghẻ không phát thẻ sinh viên!
Bài 8
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc hoàng thượng đế thanh thơi thấy buồn
Sai bắt 1 chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ thêm một ít ớt bằm
Chanh chua sáu trái, me dầm bảy tô
Nước mắt cá sấu tám xô
Dịu dàng chút xíu, một lô dữ chằn…
Nêm thêm chín chú lăng quăng
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn ghen tuông
Hai trăm gram nhõng nhẽo, giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc hoàng hứng chí hề hề
“Quả này” hoàn tất chẳng chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
…1 lúc sau…
Bỗng nhiên 1 tiếng nổ vang
Thế rồi “quả ấy” nhẹ nhàng bay ra
Bèn đặt tên nó: E-va
Còn gọi “con gái” hay là”cô em”
Trần gian từ đó nhiều phen hãi hùng.
Bài 9
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con
Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc
Bán cả bàn thờ sắm phấn son.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già
Ra đường ai biết chị hay bà
Sanh hai ba lượt mình teo nhếch
Má hóp, xương lòi, ốm như ma.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn
Chồng cao vợ thấp khó đi chung
Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện
Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao
Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào
Rủi khi đau bụng đi cầu cá
Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù
Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu
Rủi khi bà mớ đè lên bụng
Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm
Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?
Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt
Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen
Áo quần khi xé rách teng beng
Rủi hôm cao hứng chồng về trễ
Bể chén, bể ly, bể cái đèn.
Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng
Giận con lè lưỡi tựa bà chằng
Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm
Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô
Hàm răng lởm chởm nói bô bô
Rủi khi bả giận ôm chồng cắn
Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu
Ra đường thiên hạ bảo trèo cao
Về nhà bị vợ đì giặt áo
Mất mặt trượng phu đấng anh hào.
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo
Ông bà cha mẹ khó ăn theo
Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ
Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.
Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to
Đêm nào đi ngủ cũng khò khò
Tội đức lang quân nằm kế cạnh
Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho
Bài 10
Yêu em từ thủa còn thơ
Đến khi em lớn anh lờ em luôn
Buồn buồn uống diệu giải buồn
Dăm ba chai diêu oánh luôn chủ hàng
Đêm qua anh đến nhà nàng
Thấy nàng đi vắng em nàng anh cưa
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Dơ chân dẫm tiếp đáng đời hoa chưa
Trăm năm kiều vẫn là kiều
Con trai dại gái là điều tất nhiên
Bài 11
NÊN
Lấy vợ xin anh lấy vợ non
Tóc thề mườn mượt xõa eo thon
Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm
Đỡ tiền mua sắm những phấn son.
Lấy vợ xin anh lấy vợ già
Ra đường em biết chuyện gần xa
Lỡ anh đi lạc thì em nhắc
Cũng tốt cho anh đó thôi mà.
Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn
Áo quần em mặc, vải hay thun
Người cao một bộ, em hai bộ
Tiết kiệm cho anh gấp bội phần.
Lấy vợ xin anh lấy vợ cao
Chúng mình đùm bộc lẫn cho nhau
Cây trái anh thèm, em tay với
Đỡ mất công anh bắt thang trèo.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ù
Tay em đầy đặn, tối em ru
Kê đầu anh ngủ “êm hơn gối”
Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm
Bởi vì vừa đủ “một người” ôm
Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Đỡ tiền ăn vặc, đỡ tiền cơm.
Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen
Vì anh, em gác cửa cài then
Vì anh, em mới làm như thế
Nên đành phải thức trắng đêm đen.
Lấy vợ xin lấy vợ sún răng
Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn
Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo
Khỏi phải mua bàn chải đánh răng.
Lấy vợ xin anh lấy vợ hô
Lỡ sau mà có gặp côn đồ
Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm
Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.
Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu
Mặc người thiên hạ bảo gì nhau
Chúng mình có phận nên duyên nợ
Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.
Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo
Bởi nghèo “chung thủy” mới đi theo
Sáng chiều em phụ lo cơm áo
Anh sẽ vì em thấy tự hào.
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to
Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho
Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy
Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò.
Bài 12
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành… “quan gia”
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm… lính hầu tình “quan gia”
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ… chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không… làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời… chê
Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là… “không!”
“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
“Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo… “chuyển vế ” mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý “khai hàm tích phân”
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh
Vợ… “input” chữ “Shopping”
Thì… “output” phải áo xinh, váy đầm…
Muốn Vợ đừng có… chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm… “khai căn”
Nếu… lỡ mà có lăng nhăng
“Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức… “đương thời quan gia”
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là… “parabol”
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm… lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
Quan gọi thì… dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần
Tính chất phải… học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!!
Bài 13
Con gái vốn dĩ cốt tiên
Con trai chắc cốt… Tề Thiên trong rừng
Con gái thi đậu mới mừng
Con trai thi rớt hổng chừng cũng khoe
Con gái khép nép lắm nghen
Con trai mở miệng là nghe nổi khùng
COn gái làm chẳng ngại ngùng
Con trai **ng chuyện là đùn đẩy ngay
Con gái ham học suốt ngày
Con trai cúp tiết lai rai, chuyện thường
Con gái ít thấy ra đường
Con trai cứ bước khỏi giường là đi
Thế là kết thúc kì thi
Các chàng ngồi khóc tỉ ti cả bầy
Bài 14
Hôm nay đám cưới của em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re
Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh
“Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa ”
Bố em thấy thế nói đùa
Bà lên thành phố mới vừa mấy năm
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra éo biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa đã bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem
Mười giờ đã thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dâu chú rể thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí, thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ : vàng tây?
Chú rể quắc mắt : tây thế éo nào?
Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
Em an tâm nhớn, Thôi, vào thắp hương.
Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện : đã về đến nơi
Bố em thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi
Bài 15
Buồn buồn ngồi xé năm trăm,
Xé nhầm năm chục buồn ơi là buồn.
Buồn buồn đứng chửi sếp chơi,
Giờ bị đuổi việc buồn ơi là buồn.
Buồn buồn đánh thử vợ chơi,
Bây giờ vợ bỏ buồn ơi là buồn.
Buồn buồn nhà cửa… đốt chơi,
Đốt rồi quên dập… buồn ơi là buồn.
Buồn buồn tự tử chết chơi,
Ai dè không chết, giờ điên điên khùng.
Buồn buồn viết nhảm post chơi.
Ai mà ráng đọc… khùng ơi là khùng! )
Bài 16
Đường Tăng ghé trạm đổ xăng
Bà kia nói giá tăng rồi em ơi
Ngộ Không tưởng bả nói chơi
Nên bay lên hỏi ông trời xem sao
Trên trời lạm phát càng cao
Giá xăng dưới đấy làm sao cao bằng
Ngộ không chẳng nói chẳng rằng
Đập cho một phát răng văng khỏi mồm
Tụi tao khố rách áo ôm
Tây Du còn phải xe ôm mỗi ngày
Xăng mà tăng giá thế này
Tao đi về núi, kinh mày lấy đi
Bài 17
Hút thuốc lào nâng cao sĩ diện.
Thơm mồm bổ phổi,diệt trùng lao.
Nâng điếu lên như Triệu Tử cầm đao.
Nhả khói ra như Khổng Minh gọi gió.
Một thằng hút,bốn thằng say.
Hai thằng châm đóm ngã lăn quay.
Bà già vác củi loay hoay .
Hít phải mùi thuốc lăn quay xuống đồi.
Ngọc Hoàng trông thấy hay hay.
Vén mây nhìn xuống cũng say thuốc lào
Bài 18
Đàn ông trong chốn nhân gian
Trái tim 9 lỗ chứa vô số nàng
Đàn ông đứng đắn đàng hoàng
Gặp ai cũng love mới là đàn ông
Đàn ông một mực thủy chung
Tay ôm cô Thanh lại thương cô Hương
Đàn ông sau trước một lòng
Một cô chưa đủ nên cần có hai
Đàn ông con mắt thẳng ngay
Khi gặp con gái chỉ nhìn body
Đàn ông không ghét chữ T
Chữ Tiền thì thích, chữ Tình thì mê
Đàn ông không phải là dê
Chỉ vì bản tánh là mê đàn bà
Đàn ông không thích rườm rà
Chỉ mong vợ đẹp, có nhà, có bank
Đàn ông không thích lăng nhăng
Lớn thì ngày chẵn, nhỏ thì weekend
Đàn ông không thích lem nhem
Có nhiều bồ nhí xem như gặp thời
Đàn ông không nói hai lời
Tối thì thề thốt sáng rồi lại quên
Đàn ông không thích nói dai
Uống vô vài cốc nói hoài sáng đêm
Đàn ông thì rất thanh liêm
Chỉ gom đồ tốt để riêng cho mình
Đàn ông rất trọng nghĩa tình
Cua luôn bạn gái của người mình thân
Đàn ông huynh đệ tương thân
Gặp lúc nguy hiểm co chân chạy đầu
Đàn ông lịch sự phát ngầu
Gặp người lớn tuổi cắm đầu đi mau
Đàn ông ăn nói thanh tao
Chửi thề nói tục như hầu làm thơ
Đàn ông không thích ở dơ
Mang một đôi vớ hai tuần chưa thay
Đàn ông trông rất bảnh trai
Mặc đồ xốc xếch, tương lai ăn mày
Đàn ông thì rất đa tài
Học thì dở ẹc, đánh bài khỏi chê
Bài cào, xì zách, cách tê
Thức đêm suốt sáng mới lê thân về
Đàn ông ôi thật ê hề
Cày hai ba jobs lại huề trắng tay
Cô nào muốn có tương lai
Làm ơn hãy tránh những ai nghiện bài
Bài 19
Một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa.
Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông
Bài 20
Một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa.
Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng lâu ngày cứ để bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công ”
Ông chồng hồi đáp:
“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?”
Bà vợ rằng:
“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”
Chồng tiếp bực mình:
“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng ”
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp :
“Ông à… cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch… thế là xong”
Ông chồng càng tức giận hơn:
“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là… xong”
Bà tiếp:
“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”
Chồng nghe thế liền gởi lại:
“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
“Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông
Ca Khúc Chế :
Cháu Lên Ba
- Cháu lên sao cháu quay
Barett, quay Barett để cháu bắn Head Shot, bắn Head Shot thì bé
được trái táo, được táo táo thì bé lên đứng đầu, lên đứng
đầu thì bé được EXP, được EXP thì bé thành Vip Pro....
Bốn Phương Trời
V1. Bốn ông già ra ngoài sân chơi bi
Ông kia thua đi lại đánh ông này
Mày đánh tao tao ko thèm chơi nữa
Trao cho nhau những quả đấm đau
V2. Bốn phương trời ta về đây chia khoai
Không phân chia củ ngắn củ dài
Cùng bóc khoai ta mời nhau ăn nhé
Chia cho nhau những củ khoai to
Cachiusa
Đào mà ra hoa, người ta mới kêu là hoa đào
Đào mà ra bông, người ta mới kêu là bông đào
Đào đẵn đi, đốt lấy than mới kêu là than đào
Mấy em làm đêm, người ta cũng kêu là đào.
Cầu mà đang xây, người ta mới kêu là xây cầu
Cầu mà xây xong, người ta mới kêu là cây cầu
Cầu uốn cong, bắc qua sông mới kêu là Sông Cầu
Chúng ta mà ...đi, người ta cung kêu là ...đi cầu.
Nhà mà đang xây, người ta mới kêu là xây nhà
Nhà mà xây xong, người ta mới kêu là căn nhà
Nhà bán đi, sống lang thang mới kêu là không nhà
Má bên cạnh Ba, thì Ba cũng kêu là ...nhà.
Đời mà lên hương, người ta mới kêu là lên đời
Đời mà đi tong, người ta mới kêu là đi đời
Đời sướng vui hát ca vang mới kêu là yêu đời
Có em ở bên, thì ta cũng kêu là ...bạn đời.
Huyền Thoại Về Rượu
Ai trên đời chẳng uống rượu
Mà uống rượu thì phải say
Dù có ngã lăn quay
Ta phải đi cho bằng được
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Đã uống rượu là ta phải say
Rượu mà uống không say
Không thấy hay của rượu
Vì tình yêu tình bạn
Mời bạn cạn là trăm phần trăm
Ai trên đời chẳng uống rượu
Vì rượu từ gạo mà ra
Rượu còn quý hơn cơm
Ba lần chưng mới được một xị
Cơm làm sao mà bằng rượu
Ai làm cơm mà chẳng được
Đã uống rượu thì thôi cơm
Khi ra trường thì ta bỏ rượu
Mà thôi rượu thì phải bia
Rượu thì uống bằng chai
Bia thì chơi bằng vại
Lương kỹ sư ta bạc triệu
Thì chuyện chi mà sợ
Phải bỏ rượu mà tợp bia.
Bia bao giờ chẳng có bọt
Chẳng có bọt chẳng gọi là bia
Chuyện từ rất xưa kia
Bia ngon là nhờ bọt
Chẳng phải chua chẳng phải ngọt
Càng nhiều bọt càng ngon
Ai trong đời mà chẳng sợ
Chẳng sợ mẹ thì sợ cha
Chuyện từ rất xa xưa
Ma thì ai chẳng sợ
Nhưng mà ma với vợ
Thì sợ vợ hơn sợ ma.
Ai trên đời chẳng lấy vợ
Vợ là nợ là oan gia
Vợ có xấu hay đen
Ta cũng yêu cho bằng được
Vợ có kém có dại
Thì tại ngoại mà ra
Đêm đang nằm với vợ
Chợt nhớ rượu mà bỏ đi
Vợ có nói can chi
Ta cũng đi cho bằng được
Vợ nói xuôi nói ngược
Đạp một đạp rồi ta lại đi
Vợ cầm chén ném ra
Ta cầm chai đập lại
Sau cuộc chiến điêu tàn
Vợ gục dưới chân ta
Cả Tuần Đều Zui
Thứ 2 là ngày đầu tuần, con gooooo cắn chết con heo
Thứ 3 thứ 4 thứ 5, cả nhà mang heo đi chít
Thứ 6 rồi đến thứ 7, heo quá đau đớn chết queo
Chủ nhật cả nhà vui lắm, vì có heo ăn suốt tuần.
-----------------------------------------------------------
Thơ Chế
Ước Mơ Dân Tộc
Ước mơ của người Thanh Hoá Lá rau má to bằng lá sen.
Ước mơ của người Thái Nguyên Búp chè xanh to bằng bắp chuối.
Ước mơ của người Hà Nội Giờ cao điểm không bị tắc đường.
Ước mơ của người Hải Dương Bánh đậu xanh to bằng cái ghế.
Ước mơ của người xứ Huế Nước sông Hương trở thành nước hoa.
Ước mơ của người Khánh Hoà Quả nho to bằng quả bóng .......
Ước mơ của người Ninh Thuận Con cá trắm bằng con cá Cơm.
Ước mơ của người Nghệ An Nhà của Choa ở gần lăng Bác.
Ước mơ của người Đắc Lắc Giá cà phê càng ngày càng lên.
Ước mơ của người Hưng Yên Cả Nàng ta không còn Lói ngọng
Tuyển Tập Thơ Chế
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
Trừi mưa bong bóng phặp phòng
Má đi lấy chồng con ở với ... boy
Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tui tưởng con trâu đang cười
Đi đâu cho thiếp theo cùng
No thì thiếp ở, lạnh lùng thiếp ... bye
Thương anh chín đợi mười chờ
Đến khi mười một em lờ bỏ anh
Cô kia cắt cỏ một mình
Cớ sao không rủ người tình cắt chung ?
Má ơi cứ gả con xa
Chàng mà nổi giận, chổi chà con quơ
Buồn buồn ra đứng bờ ao
Ai ngờ gooooo cắn buồn ơi là buồn
Má ơi đừng gả con gần
Con qua xúc gạo nhiều lần má ... hao
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy con trâu đi nằm
Trông nhìn ông bụt hiền từ
Ngó mặt em cái , ôi như bà chằn
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời chơi net ko vương tơ tình
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng đầu đường cũng xinh
Còn thời (gian) lên ngựa bắn cung
Hết thời (gian) xuống ngựa lấy thun bắn ruồi
Lên cao mới biết non cao
Có ghẹ mới biết rất là hao đô
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà không tập vẫn đô như thường
Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu
Thôi má hãy gả nhà giàu
Có trước chỉnh mặt, làm đầu cho con
Cánh cò bay lả bay la
Anh cầm cây súng, bay qua anh "bùm"
Đói lòng ăn sạch thịt gà
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết
Sáng trăng chiếu trải hai hàng
Bên anh "xập xám", bên nàng "tiến lên"
Tháp mười đẹp nhất bông xen
Thân em đẹp nhất tòng teng lắc vàng
Một cô làm chẳng lên non
Ba cô chụm lại mỏi mòn ... lỗ tai
Ầu ơ
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh dài cha nhậu đủ cả năm canh
Đường dài mới biết ngựa hay
Ở lâu mới biết anh này ... ít tắm ghê
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời gái chảnh mà thương trai nghèo
Cá không ăn muối cá ươn
Em nghe lời dụ bụng trương chình bình
Đậu xanh, đậu đỏ, đậu nành
Riêng tui chúc bạn đậu vào kỳ thi
Một thương em trăng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bày thương răng tựu hàng rào
Tàm thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo
Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương
Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo
Khi thương anh nói anh cười
Hết thương anh tương tự như người điếc câm
Gió đưa bụi chuối la đà
Lỡ mê vợ bé vợ nhà vẫn thương
Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng
Thức đêm mới biết đêm dài
Hai vợ mới biết thế nào là ghen
Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
Định Nghĩa Từ "Hôn"
Làm sao định nghĩa được chữ hôn
Có khó gì đâu phải bồn chồn
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại
Nhắm mắt cắn môi thế là hôn
Nếu !!
Nếu biết rằng em đi lấy chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ chạnh lòng
Nếu biết rằng em đi lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba dĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng
Nếu biết rằng em đi lấy chồng
Dại gì mà nghĩ thế là xong
E-mail cứ ghi, phone cứ gọi
Thế nào em cũng li dị chồng
Nếu biết rằng em đi lấy chồng
Đường xa, Vegas anh cứ đi
Visa,Master vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng
Qua Hàng Game
Bước tới hàng game bóng xế tà.
Người đông chen mất lối đi ra.
Lom khom vài chú ngồi săn boss.
Lác đác bên trong mấy lũ gà.
Nhớ xã đau lòng đấu Beat-Up.
Thương bạn đành ngồi nhảy 8k.
Dừng tay bấm lại ngồi suy ngẫm.
Một mình một room ta với ta.
Trongphòng chốngko nhạc cũng ko loa.
Một lũ nghề dư, một lũ gà.
Riêng ta vỡ lòng chấp tất cả.
Hết trận chạy cả, còn mình ta.
Tiếng hát xen trong tiếng má la.
8k, nhạc chậm, lớp học ma.
Cảnh au như vẽ người đang nhảy.
Đang nhảy vượt qua cái kiếp gà
Bước tới nhà em bống xế tà
Đứng chờ 5 phút bố em ra,
Lê thê phía truớc vài con gooooo!
Lác đác đằng sau chiếc chuỗi chà,
Sợ quá anh chuồn quên đôi dép
Ông già gác mỏ đứng chửi cha!
Phen này nhất quyết thuê cây kiếm,
Quay về chém ổng đứt làm 3!!!!
Đi đến đèo ngang thấy mắc tè,
Cỏ cây không có lấy gì che.
Lom khom dưới núi tìm chỗ đái,
Thấy gái đi qua hết mắc tè
Bước tới bàn cô nổi da gà
Mặt mày xanh ngắt, mắt hoa hoa
Lom khom dưới lớp vài đứa nhắc
Lác đác gần bên mở vở ra
Nhớ lúc ở nhà không chịu học
Bây giờ mở miệng cứ van xin
Lạnh lùng cô viết hai cái trứng
Mợt mảnh sầu chung, em với cô
Bước đến phòng thi lúc xế chiều
Phát đề 5 phút xuất chiêu ra
Lơ lơ phía trước thầy không thấy
Lác đác gần bên, một lủ "gà"
Bức quá thôi đành, xoay bí kíp
Ông thầy bắt được kêu chết cha
Đành lên giám thị ngồi xới nước
Một góc phòng riêng ta với ta.
Ngắm Trăng ( Vọng Nguyệt )
Đêm nay không rượu cũng không hoa,
Chỉ có bia lon với thịt gà.
Ngồi ngắm trăng sao cùng gái đẹp,
Ta ngồi hôn gái, gái hôn ta
Truyện Kiều Chế ( Đặc Biệt Full )
Thúy Kiều ngồi bắn half life
Chơi vòng DEATH MACTCH mạng hai hai người
Bên cô có súng một hai
Có chàng Từ Hải là người cô yêu
Bọn kiếp thấy thế liêu xiêu
Bèn rước mụ Tú ra chiêu ở nhà
Kim Trọng vốn tính thật thà
Nghe Kiều dụ dỗ xà vào bãi boom.
Con cò bay cánh phân vân
Trọng ta cân nhắc bảy lần mới ra
Đầu tiên cướp khẩu 43
Đục tường bắn trúng Kiều ta phát đầu
Đắc chí mới thốt 1 câu
Rằng : “Ta vẫn best còn xa chicken ,
Bọn mày mới thật là là kém!”
Vân – Kiều nghe thế liền đần mặt ra
Sau rồi thì tức xì ga
Go home trở lại mua 3 quả mìn
Nghĩ rằng : “Cứ thế là win”
Đi ngay ra chợ niềm tin tràn trề
Tâm trạng thì rất là phê
Quên đi Từ Hải đang kề dưới chân
Hóa ra lúc nãy bần gân
Nhưng mà bom nổ tên đần chạy đi
Bây giờ ngồi phục chỗ ni
Để mà móc lốpphòng chốngkhi Vân – Kiều
Bắn cho Kim Trọng gần tiêu
Thì giơ ngay súng để biêu vỡ đầu
Ý định là thế ngờ đâu
Lúc đi ra chợ thì lâu quá rồi
“Mau tìm chỗ nấp mà thôi”
Hải ta nghĩ thế nên vù trốn luôn
Còn mình Kim Trọng trong khuôn
Bom rơi hai phía, liền buông súng hàng
Chân thì chạy dọc chạy ngang
Sao cho nhanh chóng vì mang giáp phò
Chỉ vì giải mã đầu to
Nên giờ phải chạy lò cò thế nay
Bom nổ Từ Hải phải bay
Thế là toi mạng một tay chicken
Vân – kiều nói tiến lại gần
Nơi kim trọng mới từ trần vì bom
Từ Hải đang trốn lom khom
Vân – Kiều không thấy vì còn mải đi
Thoát nạn từ hải thở phì
Đánh ngay điện khẩn cho gì Hoạn thư
Đánh rằng : “Không biết gì ư ?
Kim Trọng died,...còn chần chừ ,...đến ngay”
Hoạn Thư nghe thế mới cay
Thúc Sinh – đi rủ đến ngay chiến trường
Chiến trường khói lửa như sương
Thúc Sinh nhìn thấy liền nhường Hiến đi
Thế là Thư – Hiến ra đi
Thư thì 51, Hiến thì 42
Đi rồi sinh nói :”Goodbye”
I hope you will not die , trở về
Nếu còn tình nghĩa phu thê
Bắn xong thì nhớ quay về với anh
Hiến – Thư khuất bóng núi xa
Sinh ta lại nổi máu “con dê già”
Đi ngay ra quán Tú bà
Ăn to nói lớn hét : “À các em”
Ra đây anh móc cho xem
Xem xong nhớ phải đi kèm với anh
Với anh lên gác nhà Hoa
Chiều anh xong đến tàn canh anh về !
Sinh ta quên mất lời thề
Hoạn thư còn nhớ nên thế “bắn nhanh”
Nói xong là đến bức tranh
Thì ra vừa đến nhà cảnh cổng sau
Thư giục hiến bước mau mau
Để cho nhanh bắn nhau cứu bồ
Hai ý định lớn gặp nhau
Thế là Thư – Hiến lại vồ Kiều – Vân
Thư để cho hiến lại gần
Nghĩ rằng: “Mình sau nó đỡ đần tí thôi”
Vân – Kiều xả đạn rầm trời
Hiến ta nhảy tránh di dời chỗ luôn
Thư ta cứ thế đạn tuôn
Vân Kiều nhảy tránh cũng tuôn đạn vô
Phân công :”Tao hắn mày con”
Kiều cặp với Hiến, Vân bồ Hoạn Thư
Hoạn thư xả đạn vô tư
Di tâm đến bắn , chết xừ Thúy Vân.
Thúy Vân cũng thật là gân
Cũng di tâm đến so phần thấp cao
Kiều thì cùng Hiến lao vào
So tài hơn kém bằng dao với mìn
Kiều cầm dao , miệng hét “Kill”
Hồ Tôn Hiến hét “Tuổi Teen” lao vào
Hai đứa mắt sáng như sao
Đâm ngang chém dọc cào cào mặt nhau
Vừa chém Kiều hỏi : “Chết chưa”
Hồ Tôn Hiến nói: “mày đùa với tao”
Từ Hải đâu đó nhảy vào
Bắn súng không giỏi còn dao rất cừ
Cứ đâm chém rất vô tư
Kiều ta thấy thế chần chừ : “Chuồn không”
Thế rồi quyết định chạy rông
Ra xa một đoạn rồi tông bom vào
Đâm lao thì phải theo lao
Hiến – Hải thấy thế liền vù đuổi theo
Đuổi theo thì vẫn đuổi theo
Hai bên vẫn cứ ì èo bắn nhau
Bắn nhau thì cứ bắn nhau
Nhưng mà có lúc con tàu hết xăng
Súng Kiều hết cái tằng tằng
Ả ta vội trốn nhằng vào cổng sau
Tự nhiên thấy **c màu đen
Đến gần mới biết là mầu 42
Kiều vội nhặt khẩu 42
Rúc vào ngách nhỏ để ngồi ngắm ra
Từ Hải lúc đó chạy qua
Thế là Kiều mới nhảy ra bắn : “Bằng”
Ngờ đâu nghe tiếng : “Tằng tằng”
Phía sau vọng tới : “Trời thằng Sinh dê
Đầu lòng 2 ả tố nga
Thúy Kiều là chị hay cười ha ha
Thúy Vân bản tính thối tha
Luôn luôn đấu đá muốn là chị cơ
Thúy Kiều mệt mỏi bơ phờ
Nên đành nhẫn nhịn : " Thôi ờ tao thua "
Vân sướng : " Tao thắng làm vua
Còn mày bại trận làm cua trong nồi "
Thúy Kiều tức giận : " Đồ tồi "
Chửi Vân không tiếc lời vàng lắm thay
Thúy Vân vừa cú vừa cay
Nhặt dao , lao tới , chém bay cái đầu
Kiều ta còn mỗi đầu lâu
Mất thân , đành kiếm xà mâu cắm vào
Thúy Vân sợ quá thành đao
Cha mẹ thấy thế gửi vào lầu xanh.
Bán thân mới được 1 tuần
Vân kiếm được kẻ chuộc thân cho mình
Chàng tên là Mã Giám Sinh
Xuất thân từ chốn truyền kì võ lâm
Thanh niên trai tráng đôi mươi
Nhiều tài lắm của là người đẹp trai
Cò kè bớt 1 thêm 2
Giờ lâu ngã giá vàng ngoài 4 trăm
Thúy Vân tuổi mới 15
Là gái sung sức ăn nằm rất phê
Kiệu to đến rước Vân về
Nghĩ tới khoái lạc sướng tê cả người
Quản gia đón kiệu tươi cười
Thân lùn trán hói là người rất thâm
Quản gia tên gọi Thúc Sinh
Đi cùng với vợ là Đình Hoạn Thư
Hoạn Thư yểu điệu hiền từ
Do được giáo dục bởi sư trong đền
Thúc Sinh cầm quả đao cong
Lưỡi dao cắm phập vào trong mình chàng
Giám Sinh chưa kịp hoang mang
Thì vừa tắt thở hồn sang xứ trời
Vân đang rũ rượi tơi bời
Thì bị cả lũ vào chơi hội đồng
Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân
Kiếp người lưu lạc bao giờ mới thôi
Phận sao phận bạc như vôi
Làm cho nước chảy hoa trôi lỡ làng
Ðang khi Vân thấy hoang mang
Bỗng đâu xuất hiện 1 chàng tiều phu
Cao to, mạnh khoẻ, lù đù
Chàng ta lắp bắp : " Tôi Cù Sở Khanh "
Vân vội xé yếm lụa xanh
Trao cho chàng bảo ấy là của tin
Sở Khanh bản tính thật thà
Chỉ biết bất động đứng xa mà nhìn
Sở Khanh mệt ngủ li bì
Thúy Vân chộm ngựa vội bay về nhà
Chém cha cái số đào hoa
Vì thế nên mất cả nhà không hay
Sở Khanh mệt mỏi tơi bời
Bị nung dưới ánh mặt trời chói chang
Thúc Sinh miệng quát oang oang
"Làm bồ tao trốn, tao phang chết mày"
Tay lăm lăm quả dao phay
Tấm thân mạnh khoẻ từ nay thôi rồi
Thúc Sinh xỉ vả xong rồi bỏ đi.
Thúy Vân bay ngựa vèo vèo
Bất ngờ sập bẫy bị treo lộn đầu
Xung quanh 1 lũ đầu trâu
Thấy Vân ngon quá liền bâu vào nàng
Bỗng nghe thấy 1 tiếng choang
1 thanh bảo kiếm lẹ làng rút ra
Kiếm khách tuy đứng từ xa
Kiếm khí vẫn khiến người ta rùng minh
" Bọn bây sao thật đáng khinh
Hiếp đáp phụ nữ tao binh chúng mày "
Côn đồ lập tức bao vây
Chiều thu gió thổi cành cây là là
Chớp lên 1 ánh sao sa
Lưu manh cả lũ thành ma không đầu
Thúy Vân cảm cái ơn sâu
" Kiếp này xin nguyện theo hầu ân công "
" Giúp người chẳng để báo công
Tiểu thư bảo trọng ta không dám phiền
Ngân lượng còn 1 đôi viên
Xin nhận lộ phí có trước ăn chơi "
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn người xì tin
Từ nhỏ luyện đồng tử công
Nghiêm cấm sắc dục nếu không chết liền
Thúy Vân lập tức giả điên
Lột đồ khóc lóc huyên thuyên không ngừng
Chàng Từ gặp chuyện chẳng đừng
Nên bất đắc dĩ phải dừng lại coi
Thúy Vân là gái lả lơi
Trổ hết bản lĩnh để mơi chàng Từ
Đồng nam dương khí quá dư
Gặp siêu tặc nữ đến sư cũng tèo
Thời gian lặng lẽ trôi mau
Từ Hải bỗng thấy đau đầu nhức chân
Thế rồi kinh mạch toàn thân
Cùng nhau đứt hết , muôn phần xót xa
Ở đời mới nói người ta
Trở thành phế vật thật là đáng thương
Ân hận phẫn uất bi thương
Từ Hải chết đứng bên đường tội thay
Thúy Vân chẳng chút mảy may
Hớp đống ngân lượng đi ngay 1 lèo
Thúy Vân sắp được về nhà
Tâm trạng vui vẻ hát ca dọc đường
Trải đầu vuốt tóc soi gương
Chợt thấy hiểm họa khôn lường thất kinh
Phía sau đuổi tới - Thúc Sinh
Sông chắn trước mặt , đinh ninh rồi đời
Vân ta lại chẳng biết bơi
Tiền Đường Giang sẽ là nơi chôn vùi
Thúc Sinh khấp khởi mừng vui
Trước sau hết lối thật xui cho mày
Thúy Vân uất hận dâng đầy
Quyết tâm cùng chết , bớt cay đôi phần
Nghĩ xong lập tức chuyển thân
Quay người lễ phép nhún chân vái chào
Thúc Sinh tự mãn quá cao
Không chútphòng chốngbị mà lao tới liền
Thúy Vân lập tức bước xiên
Kéo theo thằng Thúc rơi liền xuống sông
Thúc Sinh béo ịch nặng mông
Chìm luôn xuống đáy con sông Tiền Đường
Thanh Minh trong tiết tháng ba
Kim Trọng thăm ruộng đi ra kênh đào
Họ Kim xuất xứ từ Lào
Mắc bệnh từ bé đao đao đần đần
Tai lòi , mắt chột , thọt chân
Xứng danh " Phế vật mười phân vẹn mười "
Thấy trên sông có bóng người
Là 1 mỹ nữ xinh tươi hồng hào
Họ Kim lập tức vớt vào
Sắc đẹp khiến hắn nôn nao bần thần
Cô gái đó là Thúy Vân
Nàng được Kim Trọng ân cần chăm nom
Qua cơn thập tử nhất sanh
Tâm tình chuyển biến Vân thành gái ngoan
Cùng Kim kết nghĩa phượng loan
Thế rồi 9 tháng 10 ngày
Thúy Vân sinh được 1 bày thiếu nhi
Trải qua bao truyện li kì
Cuối cùng cũng có hép py en đình
Cá nhân em em KẾT cả bài này
Hôm nay đám cưới của em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re
Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh
Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa
Bố em thấy thế nói đùa
Bà lên thành phố mới vừa mấy năm
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thành ra mới biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa vừa bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú phụ thuộc tường đứng xem
Mười giờ vừa thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dê chú rẩu thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí, thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như vừa chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ cha chúng mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ : vàng tây?
Chú rể quắc mắt : tây thế quái nào?
Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
Em an tâm nhớn, Thôi, vào thắp hương.
Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót, cộc đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện : vừa về đến nơi
Bố em thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi.
Gái làng KẾT lấy chồng xa.
Thanh niên làng xóm dàn ra chặn đường.
Gậy đòn, gạch đá cứ tương.
Chú rể khó tránh bị thương khắp mình.
Đi đám cưới nghĩ mà kinh.
Có người chạy đến thưa trình Ủy ban.
Việc này giải quyết gian nan.
Những người gây chuyện ấy toàn bà con.
Lờ đi cho đám cưới tròn.
Răn đe thông báo chờ còn đám sau.
Cưới xin cứ nghĩ mà đau.
Gái làng giữ thế còn xa có chồng.
Thiên hạ đua nhau lấy vợ, chồng.
Tôi thời (gian) ở vậy tối nằm không.
Phong bì mừng cưới chưa kịp rút.
Đám khác lại đến với thiệp hồng.
Rút sim tắt máy, trốn đi xa.
Ta thời (gian) làm vậy thấy không ngoa.
Cưới chi lắm thế cho ta sợ.
Tiền đâu cho thấu, dấu thân mình.
Cả tuần, không sáng thì trưa.
Thế nào cũng có thiệp đưa đến mời.
Nào bạn bè từ hồi “nối khố”.
Đường lại xa, cách trở đò giang.
Nào thêm đồng nghề cơ quan.
Bà con, lối xóm, họ hàng thông gia...
Nói “không sao” thì là nói dóc.
Thiệp cả chồng, phát khóc thiệp ơi!
Mỗi tuần đi sáu thiệp mời.
E rằng cái ông mặt trời cũng... xanh.
Lương còm cõi, để dành đong gạo.
Tiền cho con phụ đạo, học thêm.
Ngờ đâu đám cưới liên miên.
Lo tiền “đi thiệp” mà điên cái đầu.
Có ai biết tui rầu quá cỡ.
Mặt tuy buồn vẫn... nở như hoa.
Mỗi khi thiệp cưới đến nhà.
Mồ hôi lại đổcoi nhưtắm hơi!
Cánh thiệp xinh xinh gửi tới mình.
Nhiệt tình bạn gửi chớ coi khinh.
Mới quen vài bữa vui vì nghĩa.
Đã dán một phong vện với tình.
Cứ sáu người vào vừa một cỗ.
Mấy mươi mâm cạn độ vài bình.
Tiệc xong chẳng thấy dâu và rể.
Tiếp khách kiểu này thấy vừa kinh.
Có ngày vài cái loay hoay.Biết sao xoay được cái hay trong bì.Xoay được cái trong phong bì.Lại lo không biết lấy gì trả đây.Nợ thì chồng chất như mây.Tôi đây vẫn phải đi vay, đi mừng...